Cô gái đến Nhật để trải nghiệm 'cuộc sống dần biến mất'

, Thứ 3 | 13.07.2021
Đăng bởi: Phạm Phương Dung

Nội dung

Cô gái đến Nhật để trải nghiệm 'cuộc sống dần biến mất'

Rebecca Saunders đã từ bỏ cuộc sống sầm uất ở London, Anh để chuyển tới một làng chài nhỏ tại xứ sở mặt trời mọc.

Nữ du khách Anh đã kể lại cuộc sống hai tháng tại một ngôi làng hẻo lánh trên bán đảo Kii, có tên Ena. Cô cho rằng, đây chính là thời gian cô được trải nghiệm một cuộc sống đang dần biến mất, hiếm khi tìm thấy tại các thành phố đông đúc ngày nay.

Được bao quanh bởi các ngọn núi và biển, làng chài nhỏ bé này nhìn ra một hòn đảo nhỏ.

Tháng 9/2018, Rebecca bay từ London đến Tokyo và dành hai tuần để khám phá thủ đô Nhật Bản. Sau đó, cô liên lạc với người bạn Nhật của mình tên Manami và nói rằng mình đang muốn tìm một nơi yên tĩnh và không nhiều khách du lịch để ở.

"Bạn có thể đến ở nhà tôi", Manami trả lời. Điều này giúp Rebecca cảm thấy như trút được gánh nặng vì giá phòng khách sạn ở Nhật rất đắt đỏ. Ba ngày sau, nữ du khách trẻ người Anh bắt tàu cao tốc đến Osaka rồi từ đây bắt một chuyến tàu địa phương rời khỏi thành phố. Sau đó, cô bắt thêm vài chuyến tàu nữa để tới Ena. Khi tàu chạy vào một nhà ga vắng vẻ ở vùng nông thôn, cô gái trẻ đã nghĩ: "Mình đang làm gì thế này".

Nhưng khi rời tàu và thấy Manami đứng đợi sẵn, Rebecca cảm thấy nhẹ nhõm. Manami chở cô băng qua một ngọn núi để đến ngôi làng Ena. Ngôi nhà mà Rebecca được đưa tới được xây dựng theo lối truyền thống của Nhật Bản, bên cạnh một căn nhà xây hiện đại. Hai ngôi nhà nằm trên sườn núi, với tầm nhìn tuyệt đẹp ra biển và đều thuộc quyền sở hữu của Manami.

Rebecca chụp ảnh cùng túi cam được người dân địa phương tặng.

Ngày hôm sau, Manami đưa cô đến bưu điện của làng để mở tài khoản ngân hàng, đăng ký địa chỉ cư trú. Sau đó, cô rời đi và để Rebecca ở lại một mình. Mặt trời xuống núi, và cô cần làm một điều gì đó mừng cuộc sống mới.

Rebecca đi bộ xuống đồi, mất 10 phút để đến một cửa hàng nhỏ trong làng. Các kệ hàng khá thưa thớt. Người chủ xuất hiện và ngạc nhiên khi thấy Rebecca. Trở về nhà, Rebecca đặt mua đồ ăn trực tuyến. Khi đồ ăn được giao đến, cô đang ở trên sân thượng và dễ dàng nhìn thấy chiếc xe tải giao hàng đậu bên dưới chân đồi. Người lái xe có vẻ lúng túng khi tìm địa chỉ người giao hàng. "Những món đồ này là dành cho cô gái người nước ngoài, cứ đi lên đồi đi", một người hàng xóm lớn tuổi của Rebecca nói lớn khi hướng dẫn người giao hàng chuyển đồ cho cô.

Là một người ngoại quốc, Rebecca nổi bật trong đám đông là dân địa phương. Ôtô sẽ giảm tốc độ và những người ngồi bên trong thường muốn nhìn theo mỗi bước chân của Rebecca, khi cô đi đến cửa hàng. "Nhiều người đã tự hỏi tôi đang làm cái gì ở nơi này".

Rebecca chưa từng nghĩ rằng sẽ cảm thấy cô lập khi ở một nơi đẹp như tranh vẽ. Nhưng đó lại là cuộc sống hiện tại ở Ena. Nơi đây chỉ có một cửa hàng bán dụng cụ câu cá, đồ ăn nhẹ và rượu sake. Quán cà phê duy nhất trên đảo chỉ mở cửa vào các ngày nắng, và đóng cửa khi mặt trời lặn. Người dân trồng cam trên đồi, hoặc các thửa ruộng bậc thang.

Cuộc sống ở Ena diễn ra đều đặn và nhẹ nhàng, như thể nó đã tồn tại như thế trong nhiều thập kỷ qua. Với Rebecca, cô thường bắt đầu buổi sáng bằng việc ăn cam, uống trà và nhìn ra phía cửa sổ để ngắm hòn đảo. Cuộc sống ngày nào cũng giống nhau: những chiếc thuyền đánh cá bận rộn, nông dân trồng cam đang căm cụi làm việc. Đôi khi, khi bắt gặp cô đang đi dạo về, những người phụ nữ trong làng sẽ dừng xe lại, và tặng cô một ít cam. Hầu hết các ngày, hình ảnh quen thuộc nhất của cô là người phụ nữ hàng xóm thân thiện ở dưới chân đồi, thường ngồi bên bậc thềm và làm cá.

Người dân tham gia lễ hội địa phương.

Khi một cơn bão chuẩn bị qua làng, Manami đã gọi điện để báo cho Rebecca cần chuẩn bị một số đồ dùng như radio, đuốc... phòng khi mất điện. Cơn bão đến vào ban đêm, Rebecca thu mình lại, đóng chặt các cửa và nghe thông tin cảnh báo trên tivi về tình hình sạt lở và lũ quét. Cô đang ở trên một ngọn đồi, và đặc biệt lo lắng về vụ lở đất. Sáng hôm sau, bão tan, nắng chói chang và làng quê chìm trong tĩnh lặng. Cô được mọi người hỏi thăm.

Hai tuần sau đó, cô trải qua một trận động đất. Mọi thứ xảy ra khi cô đang ở trong nhà, và mặt đất bắt đầu rung chuyển. Cô thấy chiếc thuyền đánh cá ngoài xa đang hối hả quay vào bờ để đề phòng sóng thần. Không biết làm gì, cô núp trong phòng tắm, sàn nhà bị nghiêng sang một bên. Khi trận động đất ngừng, tim Rebecca vẫn đập mạnh.

Khi mọi thứ bắt đầu lắng xuống, mọi người tập trung cho việc tổ chức lễ hội. Các con đường chính nhộn nhịp người qua lại. Mọi người tập trung xem nghi lễ rước kiệu trong một ngôi đền, sau đó là tiết mục múa lân và biểu diễn văn nghệ của học sinh. Một đôi vợ chồng trẻ đã đến bắt chuyện với Rebecca: "Tại sao bạn lại muốn sống ở đây. Nơi này chẳng có gì cả". Nhưng sự thật thì không khó để sống ở một ngôi làng như Ena.

Sống ở nơi này chưa từng nằm trong kế hoạch của Rebecca, nhưng nữ du khách đã rất vui vì mình làm được. Cô sống ở đó hai tháng và không thể tin rằng mình có thể xoay sở để sống ở một nơi xa xôi, hẻo lánh và không hề có những tiện nghi hiện đại. Sau khi rời đi để sẵn sàng cho những thử thách khác, thì ngôi nhà nhỏ nằm trên sườn núi và hòn đảo sẫm màu trên biển, vẫn luôn là những thứ khắc sâu trong tâm trí cô.

 

Bài liên quan